Publisher's Synopsis
... Thuở bình minh của âm nhạc Phật giáo và Gia dình Phật tử phải kể dến nguời anh tài nang, Tâm Hòa Ngô Mạnh Thu, thủ khoa nhạc viện thành phố khoa thanh nhạc và rất nghiêm cẩn trong các khuynh huớng sáng tác nhạc Phật giáo và GÐPT. Lần dầu tiên gặp anh nam 1985 tôi hát cho anh nghe vài bài do tôi tự biên, anh phê bình: "Nhạc gì mà buồn quá! Nhạc Phật giáo thể hiện ra những tâm khúc làm cho nguời ta nhẹ nhàng giải thoát, không nên u buồn vấn vuong thế!" Những lời nói nghiêm khắc này dã cảnh tỉnh tôi về duờng lối sáng tác nhạc sinh hoạt, hành khúc, doàn ca trong GÐPT mà tôi viết sau này. Những nhạc phẩm bùng lên tràn nhựa sống của anh nhu Nhịp vui khánh dản; Mùa vui Vu lan... dều lấy tên Trần Tâm Hòa, bên lãnh vực du ca anh có thêm các nghệ danh khác nhu Trần Tú..., chẳng hạn. Về Tâm ca, có lẽ anh dắc ý và duợc mến mộ nhiều nhất là bài "Dòng sông trang" noi tâm thức trở về nguồn cội...