Publisher's Synopsis
1. Ðạo mầu nhiệm huyền diệu chẳng thể nghi bàn, chỉ kẻ duợc ý quên lời mới có thể hiểu rõ ràng. Cho nên Thế Tôn phân hai chỗ ngồi ở truớc tháp Ða Tử mà mời dức Ca-diếp ngồi. Ngài cầm dóa hoa ở trên hội Linh Son dua ra, duy chỉ có Ca-diếp hiểu ý Ngài, dó cung nhu lửa tiếp nối lửa, tâm ấn vào tâm. Ðạo Thiền từ phuong Tây truyền thừa 28 dời, tới Bồ-dề Ðạt-ma qua phuong Ðông làm So Tổ, chỉ thẳng vào tâm nguời, thấy tánh thành Phật.
2. Ðại su Huệ Khả nghe pháp của Ðạt-ma thì ngộ nhập, sụp lạy ba lạy, dắc dạo thâm sâu nhu dến tận xuong tủy, nhận y bát nối dòng làm Tổ thứ hai, truyền lại mối dạo của So Tổ, mở rộng chánh tông, dần xuống tới Tổ thứ ba là Tang Xán, Tổ thứ tu là Ðạo Tín, Tổ thứ nam là Hoằng Nhẫn. Trong chúng hội theo Ngu Tổ, số cao tang cả thảy là bảy tram, duy có vị cu si Phụ Thung nhân một bài kệ mà duợc trao y bát làm Tổ dời thứ sáu. Về miền Nam ẩn dật trong muời mấy nam, một ngày kia Tổ Su gặp pháp su Ấn Tông, nhân thuyết lý "chẳng phải gió làm dộng phuớn", Tổ Su mới khai mở chánh kiến cho Ấn Tông. Từ dó, Ngài cắt tóc, lên dàn, ứng lời huyền ký của Bạt-dà-la, khai mở pháp môn tại chùa Ðông Son. Sứ quân họ Vi nhờ Hải Thiền su sao lục những lời của ngài, lấy tên là Kinh Pháp Bảo Ðàn.
3. Ðại su bắt dầu giảng pháp ở thành Ngu Duong, sau dến Tào Khê, ở dó thuyết pháp trong 37 nam. Những kẻ thấm mùi cam lộ, nhập thánh siêu phàm chẳng biết bao nhiêu mà kể. Những kẻ ngộ Phật tâm tông, việc làm và chỗ hiểu phù hợp với nhau, làm nguời dại tri thức, tên tuổi duợc dua vào Truyền Ðang Lục thời có Nam Nhạc, Thanh Nguyên, truyền lại cho các ngài Mã Tổ, Thạch Ðầu, co trí viên minh, huyền phong dậy dộng, lại truyền xuống các vị Lâm Tế, Quy Nguỡng, Tào Son, Ðộng Son, Vân Môn, Pháp Nhãn hiển hiện cao vọi, dạo dức tót vời, môn dinh cao hiển, mở dẫn anh linh nạp tử, phấn chí xung dộng cửa huyền, một cửa vào sâu, nam phái dồng nguồn, trải khắp lò de, quy mô rộng lớn. Nguyên cái cuong yếu của nam nhà kể trên dây dều do ở Ðàn Kinh mà ra.