Publisher's Synopsis
Hết thảy loài vật dều tham sống sợ chết, tìm chỗ an ổn, tránh chỗ nguy hại, so với tâm lý con nguời không khác! Thế mà những từ ngữ nói dến sự giết hại loài vật dể phục vụ việc an uống lại thấy lẫn lộn dẫy dầy trong kinh thu, sách truyện của Nho gia, khiến nguời ta xem mãi cung thành quen, rồi cho là việc duong nhiên phải vậy.
Trong Kinh dạy rằng: "Bậc Chuyển Luân Thánh Vuong một khi xuất hiện ở thế gian, lập tức truyền lệnh khắp noi, dứt trừ việc giết hại, khiến cho nhân dân trong cõi nuớc dều duợc duợc huởng phuớc báu an vui, tuổi thọ lâu dài, thậm chí không bao giờ nghe dến những từ ngữ nhu chiến tranh, dói khổ."
Chúng ta không may sinh vào thời uế truợc, dạo dức thế gian ngày càng suy thoái, các bậc tiên thánh nhìn thấy khuynh huớng giết hại sinh linh dã quá nặng nề, thật khó thay dổi, nên vạn bất dắc di mới dạy rằng "không nên giết hại quá nhiều". Nhung rồi những lời ấy truyền lại qua sách vở, không khỏi bị những kẻ phàm tục tham an háo uống dựa vào dó dể thỏa mãn lòng ham muốn, [tự cho rằng nếu giết hại không quá nhiều thì có thể chấp nhận duợc]. Nói ra thật khiến nguời ta không sao kiềm duợc sự thuong xót bi ai.