Publisher's Synopsis
Ngày tháng lặng lẽ qua di, nguời cung dến di không dứt. Thế sự thịnh suy liên lỉ có bao giờ ngừng. Những nỗi dam mê trong dời lúc âm ỉ lúc tuôn trào nhu sóng dậy, nhu núi lửa bùng lên. Van chuong là một nỗi dam mê kỳ quái nhất trong những nỗi dam mê của dời. Cuộc choi chữ nghia là cuộc choi nhọc nhằn, cô dộc nhung sức dụ hoặc rù quến khó lòng dứt bỏ. Những kẻ lậm vào cuộc choi cứ nhu con tằm miệt mài rút ruột nhả to, nhả cho dến khi thân xác héo mòn tàn tạ. Những kẻ choi cuộc choi này nhu cá chép vuợt vu môn, cái vu môn vô hình vô tuớng, nó không phải là giải thuởng này nọ, không phải là sự vinh danh hay ghi nhận mà là "vu môn" tự thân, vuợt qua chính mình. Những kẻ trong cuộc choi chữ nghia khi viết ấy mới là chính mình, ấy mới là sống, sống cái dời thật của mình, sống với nỗi dam mê của mình. Những kẻ ấy nhu cây nến, nến có cháy lên mới là nến. Nến có sáng lên mới có giá trị, càng cháy sáng thì càng hao gầy thân xác. Con tằm cho to lụa, cây nến dem lại ánh sáng, cả hai tàn tạ dể dem lại cái dẹp cho dời. Van chuong có rộng - hẹp, cao - thấp khác nhau, nếu rừng có dại thụ sừng sững thì dồng nội có cỏ may lả luớt theo gió mùa. Giọt nuớc nghiêng mình chẳng là van chuong, chỉ don giản là lời thì thầm tâm sự, là chút tâm tình từ con tim phát ra, là làn sóng rung dộng của tâm hồn dồng diệu và nhạy cảm. Giọt Nuớc Nghiêng Mình với hành trình của tự thân rất don giản, tự nhiên, chẳng có chi dể dáng nói dến bút pháp hay biện pháp nghệ thuật. Giọt Nuớc Nghiêng Mình long lanh, mang nét dẹp ẩn tàng nhung lại là cái nền cho những nét dẹp lộng lẫy, rực rỡ bay lên. Ðời và dạo dôi khi cung có những nét dẹp tuong dồng mặc dù hai cảnh giới khác nhau. Ðó chính là cái dẹp nhân van, cái dẹp của cảm thông, chia sẻ, tình thuong hay là lòng biết on. Nguời dời dôi khi hững hời hợt không thể nắm bắt duợc những khoảnh khắc kỳ diệu của cái dẹp. Giọt Nuớc Nghiêng Mình là một khỏanh khắc khó có thể thấy ra. Nuớc dâu chỉ ở ao hồ sông biển. Nuớc có khắp muời phuong, nuớc có trong từng tế bào của thân xác, nuớc là sự sống của muôn loài dù dó là nguời hay dộng vật, thực vật. Nuớc có thể hóa thân từ hữu hình dến vô hình. Giọt nuớc trong biển hồ sông suối. Giọt nuớc trong bang rắn tuyết roi. Giọt nuớc có trong không khí của dất trời... Giọt nuớc dẹp nhu thế, hữu ích nhu thế nhung dôi khi nguời dời không nhận ra. Nguời dời vì vô minh mà làm hại giọt nuớc, làm nhiễm ô giọt nuớc việc ấy cung dồng nghia với làm nhiễm ô chính bản thân và tâm hồn mình.