Publisher's Synopsis
Ðạo Phật dã vào Việt Nam từ mấy ngàn nam qua. Những buồn, vui, thuong, ghét dã ở sâu trong buồng gan lá phổi, dã nằm lại dó trong óc, trong tim, dã thấp thoáng trong dôi mắt xa vắng nhìn trời, dã hòa diệu trong hoi thở có cùng dời sống.
Lịch sử của nền Ðạo cao siêu bắt dầu từ những giọt lệ tủi thân của Tiên A Tu Ðà, xót xa vì tuổi già bất hạnh không còn sống dể kịp nhìn thấy sự thành tựu của Nguời Giác Ngộ.
Thái Tử Tất Ðạt Ða sau sáu nam tu khổ hạnh ở rừng già, sau bốn muoi chín ngày doan tọa nhập duới cội Bồ Ðề dã chứng thành Ðạo lớn. Từ dấy, dấu chân hoằng hóa dã in khắp chốn. Pháp Âm dã lay dộng vạn loại hữu tình. Ánh Ðạo rải khắp chốn trần gian. Diệu Pháp chảy về phuong Ðông thấm vào cảnh thổ Việt Nam, sống giữa lòng nguời, giao hòa ấm áp dã tròn hai niên kỷ, dã khiến cho nhà tho Trúc Diệp dã ngợi ca:
"Trải mấy nghìn thu giữ trọn màu
Ái ân thêm nặng gánh thuong dau
Nên chi vuờn dã phô huong thắm
Khắp bến trần gian vạn kiếp sau..."
Trên bến trần gian Việt, giữa trái tim nguời Nam, những lúc còn vào ra giữa một dôi thế kiếp phàm tình vẫn muốn muợn sắc màu bát ngát của Ðạo mà phô diễn luợng sống bất tuyệt của Ðời. Ở noi nguời dã xuất gia làm tu si gần nhu lúc nào cung sẵn mang thêm một tâm hồn tho. Su Cô Tịnh Liên của hôm nay cung không là một ngoại lệ
"...Phật Pháp dâu rời pháp thế gian
Sợ gì chẳng bỏ chớ than van..."
Su Cô dã nói nhu thế khi dua tập tho của Su Cô cho tôi viết dôi lời giới thiệu.
Tối mồng 6 tháng 7 Canh Thìn, tôi dến làm Lễ Vu Lan ở San Jose và sau dó ghé tham chùa Liễu Quán. Trên duờng về, di trên xa lộ thênh thang, tôi thấy một vầng trang non dang hiển hiện giữa trời. Ðêm mát dịu, không gian trong vắt và bao la, trang non là ảnh tuởng xui tôi liên tuởng tới mấy dòng tho còn mới và trẻ của Su Cô Tịnh Liên.
Tho là lời hát của một tấm lòng. Lời hát ấy duợc uớp tẩm trong mùi huong bao la của Ðạo. Chừng dó cung dủ dể chúng ta gần gui với một tập tho mới và một nguời tho mới: Su Cô Tịnh Liên.
Los Angeles, Vu Lan Canh Thìn - 2544
Huyền Không